Trang Thơ : 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14,
TRĂNG CŨNG LÀ MẸ
Trăng muôn thuở, Trăng chở theo màu nắng,
Soi sáng đường tăm tối, lối con đi.
Trăng khi tỏ, khi mờ nhưng vẫn đó
Vẫn âm thầm muôn nẻo chẳng ngại chi.
.
Con có Mẹ như vầng trăng sáng tỏ
Ngày với đêm thao thức ngóng mong vì:
“Con còn bé, chưa bao giờ khôn lớn”
Mắt mẹ sầu, ứa những giọt Từ Bi.
.
Hôm con thấy vầng Trăng hiền theo lối
Con sững sờ nghe tiếng Mẹ gọi con:
“Con đi. Nhớ. Về nhà con yêu nhé
Mẹ mong chờ ngoài ngõ bước chân con.”
.
Con có Mẹ, con là người may mắn
Có tình thương ngọt lịm ánh trăng rằm
“Mẹ ơi Mẹ, con còn ngây thơ lắm
Nhưng lớn rồi, con phải tự lo thân.”
.
Mẹ ở cùng con lâu rồi, từ muôn thuở.
Con ở trong Mẹ rồi, từng hơi thở vào ra.
Mẹ con mình cùng ở trên những cánh hoa
Nay con thấy vầng Trăng treo cũng là Mẹ đó!
.
Mẹ! Con của Mẹ giờ đây không còn nhỏ
Con nào muốn Mẹ buồn, tóc nhuộm nỗi âu lo.
Con đi tiếp hành trình Cha Mẹ đó!
Mong lòng Mẹ đừng rối rắm cuộn tơ vò.
.
Tháng bảy Vu Lan, thấy tình Mẹ tràn trề như biển rộng
Thấy công Cha cao ngất, chất hết mấy từng Trời.
Con về trong tiếng ‘À ơi’
Là lời Mẹ hát muôn đời vang vang.
.
Ngộ Trí Văn ghi,
Bình Thạnh, 21/8/2016
.