Trang Thơ 2

Trang Thơ :  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11,

senan

Nếu Mất Đi

Nếu đánh mất đi Nhiệt Tâm
Con người trở nên lạnh nhạt
Năm tháng đi trôi âm thầm
Một ngày, một đời không khác.

Nếu đánh mất đi Trọng Tâm
Bước chân con người nghiêng ngã
Sống trong cõi đời thăng trầm
Thiếu chỗ tựa nương, buồn bả.

Nếu đánh mất đi Thành Tâm
Con người dễ cùng giả dối ,
Đằng sau dáng vẻ ân cần
Thường đã ươm mầm phản bội.

Nếu đánh mất đi Nhân Tâm
Con người sát bên tàn nhẫn
Từ đồng loại đến hạ cầm
Ra tay.. chẳng hề ân hận.

Nếu đánh mất đi Lương Tâm
Con người vô cùng nguy hiểm.
Đạp trên lẽ phải mà đi
Bỏ mặc lương tri, hạnh kiểm.

Nếu đánh mất đi Từ Tâm
Con người biến thành vô cảm
Niềm đau, nỗi khổ tha nhân..
Một tia mắt nhìn lãnh đạm.

Nếu đánh mất đi Tín Tâm
Con người hoài nghi, thất vọng
Đóng cửa, sống trong âm thầm
Cho thế nhân toàn hư, hỏng.

Nếu đánh mất đi Chuyên Tâm
Con người sống không mục đích
Khi thế này, lúc thế kia
Khó thể là người hữu ích.

Nếu đánh mất đi Quyết Tâm
Con người sống trong dã dượi
Cứ lưỡng lự rồi phân vân
Không bước chân làm sao tới.

Nếu đánh mất đi Chân Tâm
Con người u mê, điên đảo
Tự mình xây ngục giam cầm
Không biết đâu là lẽ đạo.

Mất tâm, đời liền chao đảo
Thiếu tâm, phiền não trùng vây
Biết tâm, trở về sống với
Bao nhiêu mầu nhiệm hiển bày..

 Thích Tánh Tuệ

Tam

Vô Lượng Ân Tình

Tạ ơn Mẹ cho còn dòng sữa ngọt
Tình bao la như lượng của đất trời..
Dạy con sống cho đi hơn là nhận
Biết thương người còn bất hạnh, đơn côi.

Tạ ơn Cha đã cho con cuộc sống
Lúc vỗ về, khi giáo huấn nghiêm minh
Tình Cha đó, tựa sơn hà cao rộng
Con trưởng thành trong đức độ, hy sinh.

Tạ ơn Anh,” đời trai vì sông núi ”
Quên gian lao cho Tổ quốc thanh bình
Quê hương đẹp lúa hai mùa phơi phới
Và làng thôn yên giấc, sống an ninh.

Tạ ơn Em đã sớm chiều bên Mẹ
Lo cho Cha chân yếu buổi hao gầy
Vừa may vá, chăm một bầy thơ trẻ
Chuyện trong ngoài quán xuyến một bàn tay.

Tạ ơn Trời đã cho bầu dưỡng khí
Cho muôn sinh hơi thở sống trong lành.
Cho mưa nắng mùa màng thêm đẹp ý,
Bừng trăng sao đêm vũ trụ long lanh.

Tạ ơn Đất cho muôn loài cư ngụ
Cho rừng xanh, sông suối, lá hoa ngàn..
Như Tình Mẹ ấp ôm từng trái, nụ
Có bao giờ mong đáp trả, hỏi han.

Tạ ơn Nước cho làn da sán lạn
Giọt Cam lồ mầu nhiệm đức Quan Âm
Giả dụ nước bỗng một ngày khô cạn
Sự sống lìa, ai tính chuyện trăm năm ? 

Tạ ơn Hoa đã vì đời tươi nở,
Ơn con đường rạng rỡ ánh dương soi,
Tạ ơn chim hót bên hè phố chợ
Giữa bôn ba cơm áo.. chợt môi cười.

Ôi vô lượng, ôi ơn đời vô lượng!
Mà một lần sao nói hết ” Tạ ơn!”
Bao hạnh phúc.. chỉ cần ta nhận diện
Hạt bụi này ơn vũ trụ, giang sơn..

– Xin lặng lẽ dập đầu chân đức Phật
Nén nghẹn ngào dâng một chút tâm hương
Tạ ơn Phật đã mang về Chân lý
Đưa nhân sinh qua bóng tối đêm trường.

Tạ ơn Đạo, Tạ ơn Đời, tất cả..
Ơn vạn loài chan chứa một Tình thương.

Thích Tánh Tuệ
Mùa lễ Tạ Ơn – Thanks Giving 2013

Sunrise Jan 1 - 2015

Mở mắt, nhắm mắt 

Thích Tánh Tuệ
 .
Có khi m tròn xoe mt
Mà trong Tâm ti mt mùng.
Có khi ng
i yên nhm mt
Mà đèn tâm v
t sáng trưng.
.
Nhiều khi đôi mi khép li
Còn Tâm đi ch
ngoài tê.
M
to mt nhìn thc ti
Đ
p thay, chiếc lá B Đ!
.
Ðôi khi ta cần nhm mt
Tr
ước bao cám d cuc đi.
Sau l
ưng đóa hng tươi thm
M
t by gai nhn người ơi!..
.
Ðôi ta cần nên m mt
R
ràng nhp bước bàn chân.
” C
a s tâm hn ” tri rng
R
i thương ni kh tha nhân..
.
Mỗi ngày ta nên nhm mt
Nhìn l
i mt ngày đã qua.
Mình th
nhp đi sâu sc
Hay là s
ng vi, qua loa…
.
Từ
ng ngày ta nên ” m mt ”
Nhìn cho rõ m
t người thương.
M
ơi, tóc chiu đã bc
Bi
ết đâu.. mai nh vô thường…
.
Ðêm sâu vào miền tĩnh lng
Nh
m mt làm cuc hi thn.
Đ
mai xuôi đi cơm áo
Hi
u rng mi th… phù vân…
.
Lắm khi hng nên m mt
Đ
thm thía đi b dâu.
Đ
ng sau còn gì đ li
Hay là…” s
i đá.. cn nhau..”?
.
“Mở mt ” đ ri ” nhm mt ”
Có gì th
c ” ca Ta ” đâu!
Kìa, bóng chi
u rơi khut núi
Nghìn thu.. b
i cũng qua cu…              
.
Bodhgaya
Rằ
m thượng nguyên 2013

Canh dep (23)

Một nắng hai sương

   Thích Tánh Tuệ
.

Chiều ra bên bờ sông vắng
Thẩn thơ theo bờ cát dài
Con tìm dấu chân của mẹ
Tìm hoài không thấy.., chiều phai…
.

Sớm mai Mẹ đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng sương  đầy
Khi mặt trời còn yên giấc
Bờ lau sậy còn ngủ say.
.
Buổi trưa Mẹ đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng nắng vàng ,
Nghiêng nghiêng con nhìn trong ấy
Thấy cả mây trời mênh mang…
.
Buổi chiều Mẹ đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng mưa đầy
Mưa lên  nhạc mềm  nón lá
Mẹ về ướt áo không hay !.
.
Rồi đêm..lại đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng sao trời .
Có hôm con nhìn rất lạ
Trong thùng có cả  trăng trôi.
.
Một đời Mẹ đi gánh nước
Gánh theo sương nắng bao mùa
Gánh cả  đời con nằng nặng
Tình thương Mẹ nói sao vừa .
.
Một chiều Mẹ lìa đôi gánh
Bốn mùa thuơng nhớ gọi tên
Con nhìn hai thùng nước nhỏ
Chờ trông bóng Mẹ hiện lên .
.
Chiều trên bến ngồi quạnh quẽ
Còn nghe kĩu kịt trong hồn .
Tay ôm cây đòn gánh Mẹ
Mắt buồn .. dõi bóng hoàng hôn…
.
TV Phước Hoa-Long Thành 7.1989

Sen đá

Im Lng & gii thoát .. 

Có hai dạng im lặng, im lặng bên ngoài và im lặng bên trong.
.

Người khác đang lên án, phê bình và chỉ trích nhưng mình không nói lời nào, cái miệng không phân bua, không cần giải thích, đây gọi là im lặng bên ngoài. Tuy nhiên, im lặng bên ngoài nhưng trong lòng dậy sóng, trong lòng đang lên kế hoạch tấn công, chờ cơ hội để thực hiện cuộc tấn công của mình.

.
Chúng ta thực tập im lặng bên ngoài là đã giỏi, nhưng thực tập im lặng bên trong còn hay hơn nữa. Tâm không đòi hỏi phán xét, không nhìn người bằng con mắt kỳ thị, không tìm kiếm sự khác biệt để chứng minh ý niệm riêng.Mọi thứ đang im lặng trong sự vận động của nó. Vạn vật đang vận động trong im lặng. Dù có nói nhiều cách mấy, có bàn cãi cách mấy, có tô điểm vẽ vời cách mấy, sự thật vẫn là sự thật, đó là mọi thứ đều thay đổi theo tính vô thường.
( Mặc như Lôi ).
.
Im lặng là chấp nhận vô thường, không tranh cãi về điều đang vô thường để thấy vô thường vẫn là bình yên, chứ không đơn thuần là sự đau khổ, mình cho vô thường là đau khổ vì mình có ý niệm về đau khổ trên sự vô thường. Im lặng thì bình yên có mặt và giải thoát ngay trong giờ phút im lặng đó.
.
Phật giải thoát vì Phật im lặng với sự hừng hẫy của tham, sân, si, mạn, nghi, kiến. Im lặng thì các tâm độc không làm hại được mình, mình sẽ giải thoát, mà giải thoát cái gì, giải thoát khỏi sự bủa vây của các tâm độc.
.
Người ta muốn làm mình giận, mình nổi giận thiệt, thế là mình sập bẫy trong sự bủa vây của người đó và trong sự bủa vây của chính mình.
.
Mình có ý niệm là người đó làm mình giận, ý niệm này là cái lưới mình tự giăng ra và quấn lấy mình..Im lặng với người kia là im lặng bên ngoài,
Im lặng với ý niệm của mình là im lặng bên trong.
Làm được vậy, mình giải thoát, giải thoát khỏi cơn giận.
.
Nalanda-Bihar 3/10/13
.
Canh dep (8)

Những bậc thang
và pho Tượng Phật

Ngày xưa, trong một ngôi đền có một bức tượng phật được khắc từ đá granite hết sức tinh xảo. Hàng ngày đều có nhiều người đến khấn vái, cầu nguyện. Những bậc thang dẫn đến bức tượng phật cũng được cắt gọt từ cùng một tảng đá làm ra bức tượng ấy.
.
Đến một ngày nọ, những bậc thang trở nên bất mãn và đưa ra lời phản kháng rằng: “Chúng ta vốn là anh em, cùng sinh ra từ một tảng đá. Cớ gì mà họ có quyền chà đạp lên chúng ta mà lại cúi đầu trước anh? Anh có gì hay nào?”.
.
Phiến đá  tạo nên pho tượng phật điềm tĩnh trả lời: “Đó là vì anh chỉ phải chịu bốn nhát dao là đã có hình dáng như ngày nay rồi, nhưng tôi đã phải chịu mười ngàn nhát cắt và đục thì mới thành một bức tượng Phật”.
.
Cuộc đời cũng như những phiến đá kia, sau khi đã có đủ kiến thức và được đúc luyện qua những trải nghiệm cuộc sống, mọi sự học hỏi và lao động vất vả của ta sẽ mang lại cho ta sự tinh thông thật sự. Không ai có thể tự mình giàu có mà không làm việc, hay uyên bác mà không cần học tập.
.
Nguồn: Sưu Tầm
.
10849798_759404124135654_7942743713404776841_n

Chuyển  đến trang:  1, 2, 3, 4, 5,