Trang Thơ : 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11,
Thích Tánh Tuệ
Từng đối mặt ngàn ngày sao chẳng nhớ
Chỉ một lần gặp gỡ khó mà quên!
– Tình cảm con người chính là một chữ Duyên
Biển đời rộng, riêng một người ta thấy.
.
Nỗi khổ, niềm vui dẫn nhau sang từ đấy
Từ độ mắt nhìn mà sóng dậy hồn ai.
Giọng nói câu cười.. nếu phớt bỏ ngoài tai.
Lòng trong vắt.. giọt mưa trôi trên lá.
.
Đâu ai bắt trói ta vào kẻ lạ ?
Đường thênh thang sao chọn ngã nhiêu khê!
Khó mà quên, vì trót lỡ ” mang về ”
Một chữ Nhớ quyện đời vào duyên nghiệp.
.
Vòng luẩn quẩn.. từ khi chàng có thiếp
Đợt sóng lan dần, viên sỏi chạm hồ thu.
Ôi trần tâm khởi động cuốn xa mù
Duyên và Nghiệp một đồng xu hai mặt.
.
Nhớ rồi Tưởng bởi cái nhìn, con mắt
”Sắc cứ là hình sắc”, có hề chi?
Mưa đâu làm trói buột bước chân đi
Thì gặp gỡ, thì chia ly, ai khổ?
.
Trong chữ Duyên vốn tiềm tàng chữ Nợ
Chữ sum vầy chôn nức nở chia xa.
Nhớ tìm quên, quên tìm nhớ, sa đà..
Đành xuôi ngược cõi Ta bà vô tận.
.
– Nào ai biết trở về làm mây trắng
Kiếp nhàn vân xa vắng nẻo vòng quanh…
.
Về Trong Tỉnh Thức
Em đừng mãi loay hoay tìm chỗ đứng
Cần hỏi mình rằng: ” phải Sống làm sao? ”
Vẫn có đấy, những người trong thầm lặng
Cúi xuống tận cùng mà hồn lại thanh cao!
.
Đời lắm lúc, vui cũng làm ta khóc,
Mà buồn tênh.. vẫn khiến rộ môi cười?
Hạnh phúc đến từ những điều bình dị
Trong chập chùng mưa nắng, giữa buồn, vui..
.
Đời đau khổ vì biến thành nô lệ
Cho ”hồn ma bóng quế” những phù hư..
Người nghèo khó dẫu tiền rừng bạc bể
Còn ta giàu dù.. túi chẳng một xu.
.
Em đừng mãi đi xa tìm hạnh phúc
Hãy yên ngồi nhận diện ở chung quanh..
Có đôi lúc thiên đường và địa ngục
Chỉ cách nhau bằng một sợi tơ mành..
.
Đời bể khổ – ta có quyền không khổ
Thân buộc ràng, ai nhốt được hồn mây?
Lòng thanh thản niềm vui tìm bến đổ
Khổ vì ưa ước hẹn kiếp lưu đày.
.
Thôi đừng mãi băn khoăn tìm lẽ sống
Lý tưởng thường… tưởng có lý thôi em!
Sống Tỉnh Thức giữa chập chùng ảo mộng
Hạnh phúc theo hơi thở đến bên thềm…
(Như Nhiên)
Ngày Lễ Thượng Nguyên 2016
.
Sống An Vui
Thích Tánh Tuệ
Cuộc đời ni ngắn lắm
Đừng bận lời thị phi
Thấy điều chi có ích
Lặng lẽ làm, rồi đi !
.
Ai gieo mầm san sẻ
Gặt hái về yêu thương
Người gieo nhân ích kỷ
Quả chín, buồn cô đơn.
.
Cứ ôm hoài sầu hận
Chỉ khiến mình ta đau,
Người vẫn cười hể hả
Còn ta tóc bạc màu.
.
Lá thời gian rớt vội
Tháng ngày như bóng mây
Trách chi ai lầm lỗi
Phiền chi, đời đổi thay!
.
Cuộc đời ni buồn lắm
Đừng tiết kiệm nụ cười!
Sống từ hòa, cởi mở
Đón thanh bình muôn nơi.
.
Cuộc đời này đẹp lắm!
Tiếc chi ngày đã qua
Hiện tại luôn tươi thắm
Với cõi lòng bao la..
.
Như Nhiên
.
Trăng Xưa…
Vậy là đêm trung thu đã qua đi. Lại một lần trăng tròn rồi sẽ dần khuyết. Đêm Trung Thu. Treo một chiếc lồng đèn giấy lên cây hoa Ngọc Lan trước cửa nhà. Chiếc lồng đèn có lẽ được em gái mua ở một tiệm người Tàu. Bánh Trung Thu thì bày bán ở nhiều nơi (tiệm Việt và Tàu).
Lạ một điều là đã thử nhiều …hộp với nhiều nhãn hiệu khác nhau nhưng sao không thấy ngon như ăn bánh Trung Thu ngay trên quê nhà. Không thấy ngon dù đã cầu kỳ pha mấy ấm trà Long Tỉnh – Có lẽ vì là trăng viễn xứ chăng?
Cũng đã thử rất nhiều bánh Trung Thu – từ Như Lan đến Hỷ Lâm Môn, Kinh Đô – để cố tìm lại hương vị miếng bánh đã ăn ngày thơ ấu. Hoài công. Chỉ thấy lên ký thôi.
Mùa Trung Thu. Ấn tượng với những chiếc lồng đèn giấy. Những chiếc đèn đưa về ngày thơ ấu với tình cha êm đềm. Trung Thu năm ấy, ba quá yêu thích một chiếc đèn giấy với hình vẽ quá đẹp. Không chỉ là một chiếc đèn. Đó còn là một tác phẩm hội họa. Ba treo nó lên trước hiên nhà. Con gái đã nài nỉ, ỉ ôi, rồi thì mè nheo, làm mình làm mẩy để lấy cho được chiếc đèn xuống rước đi vòng vòng quanh sân cư xá với lũ bạn.
Cuối cùng thì ba cũng chiều ý sau khi đã dặn dò đủ thứ. Tuy nhiên, khi ba đang tắm thì ở ngoài này, nó đã làm cháy chiếc đèn. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Con bé đứng đờ ra như ngây dại khi ngọn nến đột ngột nghiêng qua và rồi thì vèo một cái ra tro. Hốt hoảng, con bé chạy ngay về nhà và cứ thế, đứng ngay trước cửa phòng tắm chờ ba. Ba đã không la tiếng nào nhưng nó không thể nào quên được ánh mắt của ba lúc ấy.
Bao nhiêu mùa trung thu đã qua đi. Trăng cứ tròn rồi lại khuyết. Kỷ niệm còn mãi. Semester mùa thu năm kỉa năm kìa, ở trường College, khi làm bài luận với đề tài Simple Present and Simple Past, đã viết về một mùa trung thu với ba. Bà giáo già vốn nổi tiếng “kẹo” khi cho điểm đã cho một điểm A duy nhất trong lớp.
…I had a sweet experience when I was a seven year old girl. …That night, my father led me to the Big Hall where I enjoyed the wonderful performance, received toys, fruits and moon-shaped cakes as gifts form the local officers. Especially, I also received a paper lantern. …In the sky, the full moon is at its brightest color in the year. My father went beside with me and his eyes lit up with his love for me. …The memory of that Mid- Autumn festival makes a deep impression and lasts forever to me….etc…
Thương lắm hình ảnh con bé đi bên ba trong mùa trăng tròn, đèn giấy thắp sáng trên tay, còn ánh mắt ba thì thắp sáng lên ngọn lửa của tình cha.
Năm tháng trôi đi. Đông, Xuân, Hạ rồi Thu và Thu… Bao nhiêu mùa lá rụng. Bao nhiêu mùa trăng tròn trăng khuyết. Con người đổi thay. Lòng người thay đổi. Bao vật đổi sao dời.
Bây giờ thì ba đã đi về đâu mùa trăng nào? Vẫn cầu nguyện và tin rằng ba đang nơi ấy – mùa trăng vàng Tịnh Độ.
Đổi thay. Dâu bể. Bao giờ cũng làm tiếc nuối. Xót xa. Dằn vặt.
Rất hữu duyên là trong mùa trăng này lại được đọc Ánh Trăng Trong Trang Kinh Xưa của Nguyễn Duy Nhiên. Trăng tâm mình lại được trở lại bình yên, sáng dịu dàng. Bởi, anh đã mở ra, một “ánh trăng trong sáng một cách kỳ diệu, như mở ra từ một trang kinh xưa.” Anh viết, “…Trăng đêm nay cũng là một ánh trăng đã từng chiếu cho ai đó dưới gốc cây bồ đề hơn hai ngàn năm trăm năm về trước, chưa bao giờ đổi thay.”
Anh lại nhắc đến Nguyễn Du với, Nguyệt dạ không đình nguyệt mãn thiên. Y y bất cải cựu thiền quyên. Dịch – Trăng khuya tràn ngập vườn sân vắng. nguyên sơ trăng vẫn sáng như thưở nào.
Cám ơn lời nhắc nhở của bậc thiện tri thức. Mừng vui đến muốn khóc. Vâng. Giữa vô thường vẫn còn đó chơn thường. Chân Như.
Thấy thanh thản. Bình Yên.
.
Trăng tròn. Trăng Khuyết. Trăng vẫn là trăng. Không đổi thay. Cha nay đã ở mùa trăng Tịnh Độ, nhưng tình cha vẫn tràn đầy. Nhìn trăng và thấy cha.
Những mối tình đã trôi về xa ngái nhưng đã có một thời nồng nàn. Và, trân trọng những tốt đẹp cho nhau. Trong Tình yêu, đã bao gồm cả Tình Người.
Một mùa trăng. Đẹp như mở ra từ một trang Kinh xưa.
Thích và chép lại bức tranh trăng tròn này từ trang của anh Duy Nhiên
Kim Cúc
Nguồn: NguyễnDuyNhiên’s blogspot