Recent Pages: 1 2 3 4 5 6 6a 6b 7 8 9
Đại lễ Vu Lan Báo Hiếu
PL.2558 – DL.2014
.
Trong các ngày từ 10-17/8/2014, khắp các tự viện tại thành phố Portland cũng như Vancouver đã lần lượt tổ chức Đại lễ Vu Lan Báo Hiếu – Bông hồng cài áo PL.2558 – DL.2014.
Dưới đây là một số hình ảnh Đại lễ Vu Lan tại Tu Viện Bửu Hưng và Tịnh Xá Ngọc Sơn:
Vu Lan nhớ mẹ hiền
Tác giả: Mặc Giang
Mẹ hiền là nét ngọc tay tiên
Là xôi nếp một, thơm bông lúa
Thoang thoảng hương cau, ngọt mía đường
Quê nghèo một nắng với hai sương
Thân cò lặn lội bên bờ vắng
Mua gánh bán bưng khổ quá chừng
Việc nhà việc cửa đổ mưa ngâu
Việc đồng việc ruộng dày gian khó
Tóc trắng viếng thăm sớm mái đầu
Cái tiếng Mẫu Thân nghe ấm lòng
Nhưng ai hiểu được những long đong
Nhiều đêm không ngủ nhìn trời đất
Khổ quá thân tôi đã mõi mòn
.
Nhưng chẳng bao giờ Mẹ thở than
Chồng con không thấy những vô vàn
Giọt dài Mẹ giấu khi đêm xuống
Giọt ngắn Mẹ nhìn ngày nắng lên
.
Mẫu tử mẫu thân với mẫu từ
Tình thương chảy mãi vẫn còn dư
Biển Đông khó sánh được Lòng Mẹ
Thiên phú ban cho, bộ dễ ư
.
Mấy chục năm trường gánh nổi trôi
Hỏi sao không tóc bạc da mồi
Vết nhăn vết xếp thân còi cõm
Thương quá là thương hỡi Mẹ ơi
.
Nuôi con, lên ải để đèo non
Xuống biển tác sông để kiếm còng
Con cháu lớn lên khi hiểu được
Mẹ già kiệt lực chờ đi đong
Đến ngày Mẹ bước lên bàn thờ
Cháu thảo con hiền khóc mắt mưa
Mẹ bỏ chúng con đi sớm quá
Từ nay, tập sống kiếp bơ vơ
Báo Hiếu Vu Lan thấy Mẹ hiền
Mẹ ơi, vẫn nét ngọc tay tiên
Vẫn xôi nếp một, thơm mùi lúa
Vị ngọt thanh thanh của mía đường
Hướng vọng Vu Lan thấy Mẹ yêu
Vòng tay của Mẹ như nâng niu
Lệ dài của Mẹ không ngưng đọng
Nước mắt Mẫu Từ cứ chảy xuôi
Quyện khói làn hương thật tuyệt vời
Mờ mờ ẩn hiện Mẹ nhìn tôi
Mắt thương muôn thuở không thay đổi
Tác phẩm trinh nguyên tặng cuộc đời
Bóng Mẹ hiền ơi vạn nhớ thương
Con mang tiếng hát Mẹ lên đường
Tấm lòng của Mẹ trùm trời đất
Chỉ một chữ YÊU với chữ THƯƠNG
Dâng Mẹ Đóa Hồng đã đủ chưa
Tượng trưng, không thể nói cho vừa
Tình thương của Mẹ không cân được
Đức Mẹ viên dung chẳng thiếu thừa
Một đóa hồng tươi dâng Mẹ yêu
Nhiệm mầu như Đức Mẹ cao siêu
Thâm sâu như Lòng Mẹ trời biển
Hiếu Hạnh mênh mông tỏa nhiểu điều
Khép lại Vu Lan tiếng Tạ Từ
Mẹ hiền dịu vợi cả thiên thu
Mẹ yêu chan chứa trùm hoàn vũ
Nhân thế hằng còn tiếng Mẹ ơi !
Tháng 6 – 2010
TNT Mặc Giang
.
đêm vu lan nhớ mẹ
Tác giả: Trường Phong
Quê cũ trùng khơi biệt ngút ngàn
Khắc khoải lòng con hoài nhớ mẹ
Cao vời tuổi hạc lắm gian nan
Lạc lõng tha hương dạ héo hon
Người ta mất mẹ cài hoa trắng
Tôi phận đơn côi – Mẹ vẫn còn
Như xôi nếp một, như đường mía lau”
Trớ trêu cho cảnh thương đau
Biển Đông sóng vỗ dạt dào tình thâm
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Mơ ngày mẹ sống bên ta
Cúc vàng dâng mẹ làm quà Vu Lan
Đời con vắng mẹ như còng mất ngoe!
.
hoa trắng thù ân
Mắt rưng rưng và lệ thắm mềm môi
Lặng nhìn thôi và không nói một lời
Sao kỳ lạ hỡi người trong nhân thế
Em biết rồi, nói chi nữa thêm đau
Chị biết rồi, nói chi nữa thêm sầu
Anh biết rồi, nói chi nữa, ân hận
Đeo một lần, là gắn cả thiên thu
Mang một lần, là gắn cả mịt mù
Thầm cầu nguyện thiết tha Mùa Hiếu Hạnh
Hoa Màu Trắng, là màu của câm nín
Không còn Cha một tiếng để mà kêu
Không còn Mẹ để nũng nịu kèo nhèo
Đổi cả trần gian cũng không bao giờ tìm được
Hoa Màu Trắng, là màu của bất hạnh
Không còn Cha, để núp bóng Song Đường
Không còn Mẹ, để tắm gội yêu thương
Đổi cả bạc vàng cũng không bao giờ mua được
Hoa Màu Trắng, là màu của vĩnh biệt
Màu tạ từ, màu vĩnh viễn, màu thiên thu
Anh, chị, và em, sẽ không có nụ cười
Khi nhìn người ta cài Hoa Hồng Trên Áo
Hoa Màu Trắng, xin chia sẻ cơn ảo não
Chắp tay cầu Mùa Thắng Hội Vu Lan
Cửa A Tỳ, hãy rộng mở thênh thang
Để con hiền cháu thảo đền ơn trong muôn một
Hoa Màu Trắng, diễn tả cho cùng tột
Chữ nghĩa của thế gian, cho cạn hết ngôn từ
Công Đức Sinh Thành, vẫn chỗ thiếu chỗ dư
Cho nước mắt cứ chảy, cho hoa cài trên áo
Hoa Màu Trắng, cho tôi xin khép lại
Mùa Báo Hiếu về, Thắng Hội Vu Lan
Nguyện cầu sinh linh vạn loại siêu thăng
Trong đó có Cha Mẹ, và cửu huyền Thất Tổ
Hoặc lục thân quyến thuộc, những ai quá cố
Đến chiến sĩ trận vong, đồng bào tử nạn, thập loại cô hồn
Hay bởi thiên tai, nạn tai, sơn hà hải địa oan vong
Cũng được nương nhờ Mùa Vu Lan Hiếu Hạnh
Hoa Màu Trắng, cho tôi xin được gắn
Gắn một lần, chứ không dám nữa đâu
Bởi từ nay, và mãi mãi về sau
Anh chị và em, hãy tự gắn, chứ không cần ai gắn nữa
Kể từ đó, ta về hoang đảo nhỏ
Khép khung trời đóng cửa tiếng Mẹ Cha
Mỗi một năm, Mùa Báo Hiếu đi qua
Ta lại gắn thêm một lần Hoa Trắng
Kể từ đó, ta về căn quán trọ
Của cuộc đời nhiễm thể kiếp phù sinh
Nguyện pháp giới không còn Tam đồ, Lục đạo điêu linh
Để nước mắt của con người, của tình dữ vô tình
Biến thành nước Cam Lồ thanh lương giải thoát
Đó, là ý nghĩa siêu tuyệt Vu Lan Thắng Hội cao nhất
Đó, là ý nghĩa nêu gương Hiếu Hạnh Mục Kiền Liên
Bao nhiêu tầng địa ngục còn giải cứu, chứ đừng nói hoàng tuyền
Và, ta sẽ sung sướng mỉm cười
Màu Hoa Trắng là màu Thù Ân cao cả.
Tháng 6 – 2010
TNT Mặc Giang