Trung Thu và bài Pháp
”Kết bạn như Trăng” của Đức Phật
Như Nhiên -Th Tánh Tuệ
Đời người có lẽ ai cũng đã từng nhiều lần ngắm trăng. Ánh sáng mặt trăng luôn mát mẻ, dịu hiền, an lành trong màn đêm và không gay gắt, chói chang như ánh mặt trời.
Đức Phật dạy rằng:
“Trí tuệ cũng như mặt trăng, người có trí tuệ giải thoát thường mang đến sự mát mẻ, an lành đến với tất cả chúng sinh”. Được sống trong ánh trăng trí tuệ giải thoát của Ngài là hạnh phúc to lớn với những người con Phật. Xin chia sẻ lời đức Phật dạy về ý nghĩa của ánh trăng qua bài kinh số 94, trong kinh Tạp A-Hàm.
Chuyện kể rằng vào một ngày nọ, có chàng trai Bà-la-môn tên là Tăng-ca-la đến bạch Phật, mong Phật giải thích rõ người bất thiện và người thiện?
Cả hai câu hỏi đều được Phật trả lời “Giống như trăng.”
Người bất thiện được ví: “Như trăng dần về cuối tháng, ánh sáng tắt mất, màu sắc cũng mất, những gì liên hệ cũng không còn, ngày đêm đều tiêu mất, cho đến không còn hiện ra nữa. Cũng thế, có người đối với Như Lai phát lòng tin, lãnh thọ tịnh giới, khéo học, nghe nhiều, giảm phần mình để bố thí, chánh kiến, chân thật; nhưng sau đó lại lui sụt đối với giới luật, đa văn, bố thí, chánh kiến; tất cả đều mất hết cả ngày lẫn đêm cho đến trong khoảnh khắc cũng không còn gì.” Nếu người thiện nam, tín nữ này không thường nghe Pháp, không chánh tư duy, làm những hành vi ác, nói lời ác thì sau khi thân hoại mạng chung sẽ bị đọa vào đường ác, địa ngục. Những người bất thiện này cũng được ví như trăng nhưng trăng dần về cuối tháng.
Qua lời dạy của Đức Phật, hàng Phật tử cũng tự kiểm lại mình. Có những người khi mới bước chân vào đạo thì nhiệt tình, hăng hái nhưng được một thời gian thì lui sụt, rời bỏ đạo tràng, đi theo tà đạo và mất hết thiện căn với Chánh Pháp.
Còn đối với người thiện, Phật chỉ dạy Bà-la-môn: “Như mặt trăng đầu tháng, trong sáng ngày đêm càng tăng thêm ánh sáng, cho đến lúc trăng tròn đầy, chiếu sáng khắp nơi. Cũng thế, người thiện nam, thiện nữ nơi Pháp luật của Như Lai có lòng tin trong sạch, có chánh kiến chân thật, thanh tịnh thêm sáng suốt và tăng tiến về mọi mặt giới luật, bố thí, đa văn, trí tuệ ngày đêm đều tăng trưởng.” Họ lại thêm gần gũi các bậc thiện tri thức, nghe Chính Pháp, chính tư duy, thân, khẩu, ý làm những việc này nên sau khi thân hoại mạng chung hóa sinh ở cõi Trời. Vậy nên người thiện được ví như ánh trăng nửa đầu tháng.
Người con Phật chúng ta nếu tự xét thấy mình còn yếu kém, đạo tâm còn chưa vững chắc, kiên cố thì phải chọn bạn tốt mà chơi, chọn môi trường thiện lành cho mình tu tập. Bởi lẽ gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Chính mình và tập thể phải thực hành các Pháp trong sạch, bảo vệ môi trường tu tập tốt đẹp để ngày một thăng hoa trên con đường Đạo.
Namo Buddhaya
Trăng sáng đầy cõi Tâm
Trăng ơi từ đâu đến
Có phải cánh rừng xưa?
Đêm nay trăng bất chợt
Ghé lại mái hiên chùa .
Trăng ơi từ đâu đến
Có phải từ biển xa.
Chiều nao thuyền ghé bến
Chở đầy ánh trăng ngà.
Trăng treo đầu ngọn sóng
Trăng vời lên núi cao
Lững lơ đầu ngọn cỏ
Rồi về trong chiêm bao.
Khuya nao ta thức dậy
Trăng rụng sau hiên chùa,
Áo cà sa vớt vội
Trăng thoát hình đong đưa.
Trăng về bên Núi Thứu
Thăm pháp hội nghìn năm,
Hẹn ta ngày trở lại
Trăng sáng.. đầy cõi tâm.
Như Nhiên -Th Tánh Tuệ