Chỉ Nên Vừa Đủ Ấm

Chỉ Nên Vừa Đủ Ấm

Thuở ấy, vào một sớm mùa đông Đức Thế Tôn và Tăng đoàn ở trong những hang đá và những ngôi tịnh thất nhỏ trên núi. Bấy giờ Ngài đã lớn tuổi, Ngài cảm thấy lạnh khi trời trở rét.

Tôn Giả A-nan mang cho Thế Tôn một tấm y để ngài quấn thêm vào người. Nhưng vẫn còn lạnh…

Tôn Giả A-nan mang thêm một tấm y nữa, đức Phật cảm thấy vừa đủ ấm.

– ” Thôi đủ rồi A nan, ba y là được rồi. Sau này, những người đệ tử của ta, chỉ nên có ba y đủ ấm qua những ngày đông, không nên cầu kỳ làm gì, đã làm một người xả tục xuất gia rồi! “.

Sáng hôm đó, Ngài đứng trên núi nhìn xuống những cánh đồng dưới chân núi nối nhau thành một vệt dài và những người nông dân lam lũ đang tất bật trên cánh đồng…

Đức Phật nói với Tăng đoàn, “Này các Tỳ Khưu, từ nay chiếc áo người tu sĩ cũng nên như những mảnh ruộng kia, được ráp lại từ nhiều mảnh vải nhỏ. Khi làm tu sĩ, mặc lên người tấm y ấy, các con nhớ phải làm mảnh ruộng thật tốt, giúp những người dân lam lũ nuôi lớn trong họ những thiện căn, nuôi lớn trong họ những yêu thương, để mai sau đời của họ đỡ phải nhọc nhằn “…

Không biết tự bao giờ tôi đã yêu Người, từ những điều giản dị như thế!
.
Namo Buddhaya

ytyk

This entry was posted in Uncategorized. Bookmark the permalink. Post a comment or leave a trackback: Trackback URL.

Post a Comment

Your email is never published nor shared. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>

*
*